Những cảm nhận đầy tình cảm của anh Minh Dương - một người anh, một người hàng xóm cùng lớn lên với Phương Anh được chia sẻ gần đây đã giúp nhiều người hiểu thêm về cô nàng đầy tiềm năng này của "Thần tượng Bolero".
Mấy hôm nghỉ lễ, gặp mấy người bạn đồng hương, trong câu chuyện của chúng tôi dành một thời lượng lớn để bàn luận về em - Phương Anh - niềm tự hào của người dân quê mình, và tôi vẫn tự nhủ rằng sẽ viết một “cái gì đó” về em, bởi tôi biết khá nhiều về gia thế của giọng ca "Thần tượng Bolero" này!
Những ngày cơ cực…
Tôi biết về bố mẹ em từ những ngày đầu tiên lưu lạc trên đất Tây nguyên trong những năm 80 của thế kỷ trước. Ấy là những ngày đầy cơ cực của chàng trai, cô gái Huế đặt chân về vùng đất Hà Lan để làm thuê cuốc mướn cho người dân nơi đây. Thế rồi, anh chị đã nên duyên vợ chồng và mượn tạm căn chòi ngoài rẫy để sinh sống. Tin nổi không, nơi đây, Phương Anh và các anh chị em mình đã lần lượt chào đời?
Ngày lại ngày tằn tiện, dè sẻn, ba mẹ em đã mua được một thẻo đất ngoài rìa làng để an cư. Lúc này, mẹ em chuyển sang buôn bán rau ở chợ. Hàng ngày, tôi vẫn thấy ba mẹ em cùng nhau vận chuyển những chuyến hàng đầy để tăng thêm thu nhập. Sau này, khi ba em bị tai nạn, nhiệm vụ đó lại tiếp tục được đặt lên đôi vai mẹ em. Thế đấy, từ hành trình đó, các con cái lần lượt được sinh ra, lớn lên và học hành đến nơi đến chốn. Thế đấy, từ “ngoại vi”, giọng ca Phương Anh đã đến với thế giới này. Hiểu về gia cảnh của em nên lần đầu thấy em xuất hiện trên VTV3, tôi rưng rưng một niềm xúc động vì biết rằng: những sự hy sinh của đấng sinh thành của em đã trổ sinh hoa trái, đã được đền đáp. Hơn một lần trong câu chuyện “huấn từ” của ba tôi đã nhắc về ba mẹ em như một mẫu gương của sự vượt khó, của nghị lực.
Sài Gòn và những gánh nặng
Những năm mới vào đất Sài Gòn. Em vừa theo học trường Sư phạm mẫu giáo Trung Ương, vừa cần mẫn đi làm thêm phục vụ tại các nhà hàng, quán nước. Và cứ thế, cuộc sống của em ngày càng cơ cực khi đứa em trai 18 tuổi bước vào Sài Gòn. 6 năm cậu em trai ngồi trên giảng đường Đại học Kiến Trúc là khoảng thời gian em gác lại việc học để đi làm, chỉ với mong muốn được thay ba mẹ lo cho đứa em được học hành đến nơi đến chốn.
Không phải là người xa lạ, nên tôi đã hơn một lần được nghe em hát. Nhưng đó là những bài ca bốc lửa với những giai điệu vui nhộn. Biết về ngày qua nên tôi mừng vì qua sân chơi "Thần tượng Bolero", em đã tìm gặp được chính mình. Bởi hơn đâu hết, bolero hợp với chất giọng của em, nhất là chất Huế trong em: nhẹ nhàng và sâu lắng. Bởi bolero ít nhiều tương cận nếp sống của người dân quê mình: chân chất và trữ tình. Sẽ không quá khi nói rằng: em sinh ra để hát Bolero!
Trong cuộc sống này thì có lẽ mẹ là tấm gương mẫu mực để em sống và noi theo. Vào Buôn Mê Thuột với hai bàn tay trắng, mẹ em không biết chữ, ba em bị tai nạn từ năm 98, vậy mà một tay mẹ em vẫn cố gắng lo cho cả 6 anh chị em ăn học đến nơi đến chốn. Thời gian mà mẹ bệnh tiểu đường và gai cột sống, em quyết tâm làm việc nhiều hơn để đỡ đần. Và cứ thế, tuổi thơ và những hy sinh khổ cực của mẹ cứ ám ảnh trong em, cho đến bây giờ dù có khó khăn đến mấy thì em cũng sẽ vượt qua. Chỉ mong rằng, những nổ lực của em sẽ giúp cho ba mẹ luôn khỏe mạnh và bình an bên cạnh mình.
Mấy hôm nghỉ lễ, gặp mấy người bạn đồng hương, trong câu chuyện của chúng tôi dành một thời lượng lớn để bàn luận về em - Phương Anh - niềm tự hào của người dân quê mình, và tôi vẫn tự nhủ rằng sẽ viết một “cái gì đó” về em, bởi tôi biết khá nhiều về gia thế của giọng ca "Thần tượng Bolero" này!
Những ngày cơ cực…
Tôi biết về bố mẹ em từ những ngày đầu tiên lưu lạc trên đất Tây nguyên trong những năm 80 của thế kỷ trước. Ấy là những ngày đầy cơ cực của chàng trai, cô gái Huế đặt chân về vùng đất Hà Lan để làm thuê cuốc mướn cho người dân nơi đây. Thế rồi, anh chị đã nên duyên vợ chồng và mượn tạm căn chòi ngoài rẫy để sinh sống. Tin nổi không, nơi đây, Phương Anh và các anh chị em mình đã lần lượt chào đời?
Ngày lại ngày tằn tiện, dè sẻn, ba mẹ em đã mua được một thẻo đất ngoài rìa làng để an cư. Lúc này, mẹ em chuyển sang buôn bán rau ở chợ. Hàng ngày, tôi vẫn thấy ba mẹ em cùng nhau vận chuyển những chuyến hàng đầy để tăng thêm thu nhập. Sau này, khi ba em bị tai nạn, nhiệm vụ đó lại tiếp tục được đặt lên đôi vai mẹ em. Thế đấy, từ hành trình đó, các con cái lần lượt được sinh ra, lớn lên và học hành đến nơi đến chốn. Thế đấy, từ “ngoại vi”, giọng ca Phương Anh đã đến với thế giới này. Hiểu về gia cảnh của em nên lần đầu thấy em xuất hiện trên VTV3, tôi rưng rưng một niềm xúc động vì biết rằng: những sự hy sinh của đấng sinh thành của em đã trổ sinh hoa trái, đã được đền đáp. Hơn một lần trong câu chuyện “huấn từ” của ba tôi đã nhắc về ba mẹ em như một mẫu gương của sự vượt khó, của nghị lực.
Sài Gòn và những gánh nặng
Những năm mới vào đất Sài Gòn. Em vừa theo học trường Sư phạm mẫu giáo Trung Ương, vừa cần mẫn đi làm thêm phục vụ tại các nhà hàng, quán nước. Và cứ thế, cuộc sống của em ngày càng cơ cực khi đứa em trai 18 tuổi bước vào Sài Gòn. 6 năm cậu em trai ngồi trên giảng đường Đại học Kiến Trúc là khoảng thời gian em gác lại việc học để đi làm, chỉ với mong muốn được thay ba mẹ lo cho đứa em được học hành đến nơi đến chốn.
Không phải là người xa lạ, nên tôi đã hơn một lần được nghe em hát. Nhưng đó là những bài ca bốc lửa với những giai điệu vui nhộn. Biết về ngày qua nên tôi mừng vì qua sân chơi "Thần tượng Bolero", em đã tìm gặp được chính mình. Bởi hơn đâu hết, bolero hợp với chất giọng của em, nhất là chất Huế trong em: nhẹ nhàng và sâu lắng. Bởi bolero ít nhiều tương cận nếp sống của người dân quê mình: chân chất và trữ tình. Sẽ không quá khi nói rằng: em sinh ra để hát Bolero!
![]() |
Phương Anh trên sân khấu "Thần tượng Bolero". |
Theo saostar
----------
Phương Anh Bolero – Giấc mơ có thật của cô gái nhỏ
Khi nhắc tới Phương Anh Bolero, mọi người đều nhớ đến một cô gái có một thân hình nhỏ nhắn, mong manh, cùng cặp mắt buồn nhiều tâm sự, với một giọng ca dễ đi vào lòng người bởi vì rất ngọt ngào nhưng cũng mang rất nhiều khắc khoải tự sự.
![]() |
Phương Anh Bolero |
Tham gia vào cuộc thi Thần tượng bolero mùa 1, Phương Anh đã dừng chân ở top 4 và đã nhận được giải đồng chung cuộc, và cô thấy mình thật là may mắn. Bởi vì từ nhỏ, khi còn là một cô bé quê ở Buôn Ma Thuột với hoàn cảnh gia đình rất khó khăn: bố thì bị tai nạn, nhà đông anh chị em cho nên mẹ và cô phải bươn chải, phải chạy ăn từng bữa, Phương Anh Bolero cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình sẽ bước lên sân khấu lớn và sẽ trở thành ca sĩ như là ngày hôm nay.
Cũng như là bao bạn trẻ tham gia vào cuộc thi hát dòng nhạc bolero, cô bé Phương Anh sinh năm 1993 đã bị dòng nhạc này làm mê hoặc từ nhỏ. Mỗi ngày khi cô nghe các ca sĩ trình bày những ca khúc trữ tình, rồi dùng nhạc này như một cách rất tự nhiên, rồi thấm vào máu của cô. Thêm vào đó, với một tuổi thơ nhiều cơ cực, thì dòng nhạc này như một người bạn tâm tình để cho cô vơi đi bầu tâm sự. Chính vì nó đã ngấm vào máu, thì đã trở thành một người bạn tri kỷ không thể nào thiếu, mà khi lớn lên thì Phương Anh Bolero cũng đã quyết định chọn Nhạc viện TP. HCM thi tuyển để mà trau dồi giọng hát. Khi theo học ở đây, Phương Anh xem như một bước đầu của giấc mơ cũng đang dần trở thành hiện thực. Thế nhưng mà, với hoàn cảnh gia đình của mình, thì cô không dám mơ ước lớn lao…
Rồi ngã rẽ bất ngờ tới, khi cô đã được một người bạn giới thiệu đăng ký tham gia vào sân chơi Thần tượng bolero vào mùa đầu tiên. Cùng với niềm đam mê và khát khao sẽ được đứng trên sân khấu cùng sự ủng hộ từ gia đình, Phương Anh Bolero đã mạnh dạn dự thi và sẽ dồn tâm sức cho cuộc thi, dù cho lúc đăng ký thi, cô cũng không nghĩ mình sẽ có thể tiến được vào top 4. Đó chính là một điều kỳ diệu đối với cô!
Phương Anh đã nhớ lại: “Được đồng hành tới hết chặng đường dài và đã trải qua bao nhiêu khó khăn thử thách cùng với chương trình, đó cũng đã là sự thành công quá lớn với Phương Anh. Bởi trong quá trình tham gia vào cuộc thi Thần tượng bolero, bởi vì sức khỏe không tốt, áp lực từ trong cuộc thi cũng như phải thi học phần ở Nhạc viện TP. HCM cho nên không ít lần Phương Anh cũng đã đổ bệnh, và tưởng chừng như là phải dừng lại. Nhưng mà rồi nhờ vào sự động viên của thầy Quang Linh, của bạn bè ở trong đội, cùng quyết tâm thực hiện ước mơ cho nên Phương Anh cố gắng vượt lên chính mình để mà không phụ lòng sự mong đợi của biết bao nhiêu những người yêu mến mình. Rồi may mắn cũng đã mỉm cười với Phương Anh khi đã được lọt vào đêm chung kết và cũng đã nhận giải đồng của cuộc thi”.
GOVIVU tổng hợp
Chia sẻ bài này
Phương Anh - ‘Niềm tự hào’ của người dân Buôn Mê Thuột
4/
5
Oleh
SKNCT