'Cháu không biết ngày chủ nhật là gì…'

Tôi đang làm gia sư môn Ngữ Văn cho cậu học trò lớp 8 một trường cấp hai danh giá ở Huế. Khá nhiều lần tôi nghe cháu than thở trong buổi học của mình: “Học văn của cô chiều nay xong, cháu còn thêm một ca tối nữa”, “Cháu không biết ngày chủ nhật là gì bởi cháu phải học đến bốn ca”…

Đọc bài viết “Người lớn càng kỳ vọng, áp lực học tập của con trẻ càng lớn” của tác giả Đỗ Quyên đăng trên báo Dân trí, tôi rất đồng cảm với tâm tư của một người mẹ có con vừa lên cấp hai. Áp lực học tập đang đặt lên vai con trẻ những mục tiêu đi kèm với gánh nặng lớn lao.

Tôi đang làm gia sư môn Ngữ Văn cho cậu học trò lớp 8 một trường cấp hai danh giá ở Huế. Thú thật, nhìn lịch học dày đặc của cháu mà tôi “choáng” thật sự. Tôi tự hỏi, nếu mình là cậu bé đang tuổi ăn - ngủ - chơi ấy thì liệu mình có gồng gánh nổi các buổi học liên tiếp, dồn dập như thế không?

Tất cả các buổi sáng trong tuần từ thứ hai đến thứ bảy cháu đều học ở trường. Buổi chiều sẽ kèm thêm các buổi sinh hoạt câu lạc bộ, ngoại khóa. Tuy nhiên, áp lực nhất vẫn là lịch học thêm. Toán, Ngữ văn, Anh văn, Vật lý, Hóa học đều phải học thêm ở trung tâm, học ở nhà thầy cô hoặc gia sư kèm tại nhà.

Mỗi môn học ít nhất 2 buổi, vậy là cháu “cày” thêm khoảng hơn 10 suất học, rải đều các buổi chiều, tối trong tuần và chia đều cho ngày chủ nhật. Khá nhiều lần tôi nghe cháu than thở trong buổi học của mình: “Học văn của cô chiều nay xong, cháu còn thêm một ca tối nữa”, “Cháu không biết ngày chủ nhật là gì bởi cháu phải học đến bốn ca”…

Nhiều lúc động viên cháu cố gắng học tập nhưng tự sâu thẳm trong lòng mình, tôi cảm nhận nỗi khổ sở vô cùng lớn lao trong vô số cô bé, cậu bé đang tuổi cắp sách đến trường kia.

Bố mẹ các cháu chu toàn cho con cái một cuộc sống đầy đủ cơm ăn, áo mặc, điện thoại, iPad… nhưng các con thiếu thốn vô cùng khoảng thời gian vui chơi, thư giãn, nghỉ ngơi. Đôi lúc các con mơ ước một giấc ngủ trưa trọn vẹn, một buổi tối thảnh thơi không lo lắng bài vở nhưng điều đó quá xa vời!

Bố mẹ có hiểu nỗi vất vả của con trẻ khi quanh năm suốt tháng “chạy đua” học thêm, học kèm không? Tôi chắc chắn là có. Nhưng nhiều ông bố bà mẹ cũng đành bất lực, ngoảnh mặt làm ngơ trước áp lực học tập của con trẻ. Bởi đơn giản, không học sẽ thua kém bạn bè, bây giờ không cố gắng học tập, sau này tương lai sẽ chẳng sáng sủa gì!

Quá nhiều lần tôi và mẹ cháu hứa rồi lại thất hứa với cháu về sự “xả hơi”, nghỉ ngơi sau một đợt kiểm tra, mỗi kỳ thi cuối kỳ. Bài kiểm tra bộ môn ngữ văn dồn dập, mỗi ngày đều phải ôn bài cũ để kiểm tra miệng, soạn bài mới để học ở lớp, rồi chuẩn bị kiểm tra 15 phút, kiểm tra một tiết, viết bài hai tiết và kỳ thi cuối kỳ quan trọng với điểm nhân hệ số 3. Thế là hai cô trò “vắt chân lên cổ” chạy theo kiến thức, luyện tập bài nâng cao, luyện viết đoạn, viết bài liên miên…

Chỉ riêng môn Ngữ văn đã như thế, hẳn là các môn học khác cũng sẽ “đua” không kém nhằm đạt điểm cao nhất có thể. Tôi thường động viên cháu cố gắng vượt qua đợt kiểm tra này sẽ được học nhẹ nhàng và thảnh thơi hơn. Nhưng lời hứa đó sẽ vẫn mãi là lời hứa lơ lửng khi dư âm bài kiểm tra này chưa kịp lắng xuống thì bài kiểm tra khác đã mon men đến.

Thế là mẹ cháu phải động viên con phấn đấu học hành rồi mùa hè sẽ được nghỉ ngơi và vui chơi. Đùng một cái, khi tôi đang rục rịch thu dọn sách vở nghỉ hè thì nhận được điện thoại của phụ huynh. Chị than thở về điểm thi môn Sinh học chỉ 3,8 điểm và kết quả môn Toán dưới 8,0.

Kết thúc cuộc trò chuyện là lời đề nghị cô giáo sắp xếp đến dạy cháu sớm để ôn tập kiến thức và chuẩn bị mọi thứ để năm học mới bắt đầu đỡ vất vả hơn. Một mùa hè đã trôi qua với lịch học thêm chen chúc. Vào năm học, cùng với lịch học ở trường, lịch học thêm khiến quỹ thời gian nghỉ ngơi của cháu thu hẹp dần. Và tất nhiên, sang năm lên lớp 9, đối diện với kỳ thi chuyển cấp, cháu sẽ chịu áp lực lớn hơn nữa!

Học cho tương lai tốt đẹp và cuộc sống hạnh phúc ư? Tất nhiên lý thuyết ấy luôn luôn đúng. Tuy nhiên, thực tế lại đang diễn ra trái ngược hoàn toàn.

Một đứa trẻ hạnh phúc không thể là một đứa trẻ suốt ngày bận rộn với lịch học liên miên, ăn vội và ngủ vội, bớt xén thời gian học môn này ít phút để chạy sang lớp học thêm kia cho kịp giờ!

Một tương lai tốt đẹp cũng chẳng thể được xây dựng trên nền tảng một hiện tại mệt mỏi, rã rời vì học bài cũ, làm bài tập, soạn bài mới, ôn tập và kiểm tra từ môn này đến môn kia quanh năm suốt tháng!

Nguyễn Thùy
Nguồn: Dân Trí
---------

Người lớn càng kỳ vọng, áp lực học tập của con trẻ càng lớn

Gần đây, cô bạn tôi thường phàn nàn về việc học tập của con. Từ ngày cậu con trai lên lớp 6, tối nào chị cũng phải kèm con học bài. Năm học mới chưa bao lâu nhưng đã thấy rõ áp lực học tập của con quá lớn, nếu so sánh với thời gian học tiểu học thì khác nhau “một trời một vực”.

Theo đó, khi con còn học tiểu học thì buổi tối con chỉ phải ôn bài một lúc là được nghỉ ngơi, vui chơi. Nhưng từ khi con chuyển cấp, toàn bộ thời gian buổi tối phải dành cho việc học bài, làm bài tập về nhà và chuẩn bị bài cho buổi học ngày hôm sau.

Cô bạn tôi chia sẻ rằng, nếu để con tự học bài thì không yên tâm bởi con vừa lên lớp 6, môi trường học thay đổi, khối lượng kiến thức nhiều, con chưa kịp thích nghi, nếu mẹ không nhắc có khi còn quên làm bài tập về nhà hoặc chuẩn bị bài theo yêu cầu của giáo viên. Có những môn học cô giáo không giao bài tập về nhà như Lịch sử, Địa lý, Sinh học... nhưng mình vẫn phải nhắc con làm bài trong Sách bài tập để con ghi nhớ những kiến thức đã được học trên lớp.

Khi con học tiểu học, mỗi học kỳ chỉ có một bài kiểm tra nhưng nay các bài kiểm tra của mỗi môn học cứ nối tiếp nhau, hết kiểm tra 15 phút lại đến kiểm tra 45 phút... Nếu con không học bài để nắm chắc kiến thức thì sẽ không làm được bài. Ở tiểu học các con chủ yếu được đánh giá bằng nhận xét nhưng nay tất cả đều thể hiện qua điểm số.

Điểm số chính là một áp lực đối với con. Khi con học tiểu học, những bài kiểm tra cuối học kỳ thường có điểm rất cao, con gần như không biết đến điểm 5, 6. Nhưng nay thì không còn chuyện đó, con có thể bị điểm kém nếu không làm được bài. Việc phải “đối mặt” với điểm số kiểm tra liên tục khiến con cảm thấy sợ bởi nếu điểm cao thì “cả nhà cùng vui”, nếu không may bị điểm kém thì con sẽ không thích học môn đó nữa.

Cuối cùng, cô bạn tôi kết luận môi trường học bậc THCS thay đổi quá nhiều so với cấp Tiểu học đã khiến con cảm thấy “hoang mang” và áp lực học tập vì thế nặng nề hơn. Thậm chí ngay cả bố mẹ cũng cảm thấy áp lực vì sợ con sẽ không theo kịp chương trình, không đạt được kết quả học tập như mong đợi.

Những chia sẻ trên rất giống với tình trạng mà con tôi đang trải qua. Nhiều lúc nghe con ước được quay lại học ở trường tiểu học để học ít hơn, không phải kiểm tra liên mien khiến tôi cũng cảm thấy lo lắng.

Thực tế cho thấy hai cấp học Tiểu học và THCS có sự khác biệt quá lớn. Khi học Tiểu học, các con được giảm tải áp lực nên việc học khá nhẹ nhàng, thoải mái, nhưng khi vào lớp 6 mọi thứ hoàn toàn thay đổi. Số lượng môn học tăng, thời lượng học tập tăng, lượng kiến thức nhiều hơn trong khi con vẫn quen với cách học cũ. Có tuần gần như ngày nào con cũng có tiết kiểm tra, chưa nói đến mức độ khó hay dễ, chỉ riêng tần suất dày đặc như thế thấy căng thẳng. Con bảo: “Các bạn trong lớp đều ước không phải làm bài kiểm tra mẹ ạ, kiểm tra gì mà nhiều thế!”.

Bản thân tôi cũng muốn con phải đạt kết quả cao, học tốt tất cả các môn nên tối nào cũng kèm con sát sao, hết làm bài tập toán, soạn văn rồi lại làm bài tập các môn khác. Thời gian học buổi tối của con có khi kéo dài từ 8 giờ tối đến 10, 11 giờ. Có lẽ điều này cũng góp phần khiến con thấy áp lực, nhưng nếu không làm như vậy liệu con có học tốt được không. Dù lớp 6 là đầu cấp nhưng ngoảnh đi ngoảnh lại là sẽ đến kỳ thi lớp 10 vốn rất căng thẳng, nếu con không chắc kiến thức, cơ hội thi đỗ vào những trường công lập cũng khó chứ đừng mơ đến trường chất lượng cao.

Qua việc giao lưu trao đổi với các phụ huynh trong lớp của con, tôi còn thấy nhiều mẹ đã tính đến chuyện cho con đi học thêm để con nhanh tiến bộ và chuẩn bị cho thi vào lớp 10. Nhiều chị em cũng tỏ ra lo lắng vì điểm kiểm tra của con thấp, có môn chỉ được 5 -6 điểm trong khi hồi lớp 5 còn toàn được 9 - 10. Theo ý kiến của nhiều mẹ thì lớp 6, lớp 7 là nền tảng nên con phải học thật tốt thì mới an tâm ở những lớp cao hơn, nhất là mục tiêu vượt qua kỳ thi vào lớp 10. Điểm số không quan trọng khi trẻ học Tiểu học thôi chứ từ lớp 6 trở đi lại khác. Học lực của con đều được đánh giá bằng điểm số nên việc “học để thi” hay học thêm là đương nhiên… Áp lực đôi khi đến từ chính sự lo toan cho tương lai của con như thế.

Vẫn biết càng học lên cao thì càng áp lực nên bản thân các con phải cố gắng thích nghi để đạt kết quả học tập tốt. Nhưng để học sinh đầu cấp không bị hoang mang, lo lắng ảnh hưởng đến tâm lý, tinh thần học tập, thiết nghĩ các nhà trường và giáo viên lớp 6 cần dành cho học sinh sự quan tâm nhiều hơn, giúp các con thích nghi và hòa nhập với môi trường học tập mới. Việc trang bị kỹ năng, phương pháp học tập khi lên lớp 6 và bậc THCS nói chung nên được thực hiện cho học sinh từ cuối cấp Tiểu học để các con có thời gian làm quen và tự tin, chủ động trong học tập ở môi trường mới. Các bố các mẹ cũng cần phải thay đổi, không nên kỳ vọng quá nhiều vào con rồi bắt chúng phải cố gắng “quá sức” để chạy theo...

Đỗ Quyên
Nguồn: Dân trí
----------


Chia sẻ bài này

Xem thêm

'Cháu không biết ngày chủ nhật là gì…'
4/ 5
Oleh
Loading...